Sau Tết Ta chúng tôi lại cơm tay cầm phi cơ T28 kéo nhau đi
biệt phái ra vùng I Đà Nẵng như thường lệ. Ngày mùng15 rằm và 16 tháng
giêng còn đánh đấm ở vùng các căn cứ địa địch bên trong vùng I. Có tin
tình báo của Mỹ và Lôi Vũ địch thừa dịp ba ngày Tết đình chiến chúng nó
vc kéo quân rần rộ xuôi Nam.
Không
qua ngỏ đường mòn hồ chí minh nữa mà theo các quốc lộ 1 di chuyển quân
bằng xe Molotova của Nga sô đến Vĩnh Linh rồi ngang qua cầu giây Đèo Mụ
Giạ, đi bộ chuyễn sang đồn ba biên giới Lào, Campuchia và xâm nhập Việt
Nam tư do như chổ không người.
Ngày
mùng 17 các phi vụ, Phi Hổ Vàng Hợi Voi, truy kích địch ở vùng Ashau
Alưới. Phi hổ Xanh Hưng Phệ đánh bôm nơi căn cứ địa địch Bạch Mã phía
Tây đèo Hãi Vân chừng 25 dậm đường bay.
Còn
Phi hổ Tím I và Sĩ-Cò vào lúc 10 giờ trưa chúng tôi kéo nhau cất cánh
đi tiếp cứu đồn Địa Phương Quân quá gần nhà dân chúng ở mỏ than Nông Sơn
thật là trần thân khổ nhọng vì nếu đánh bôm hay bắn hỏa tiển trọn bó
bảy trái thì sợ vào nhà dân chúng sẽ gây thiệt hại nặng nề. Cho nên
không thể bắn tròn một bó bảy hỏa tiển 2,75 nên phải bắn từ trái hỏa
tiển ngỏ hầu tránh thiệt hại cho dân lành.
Chúng
tôi bay vòng quanh trên đồn ĐPQ gần cả giờ đồng hồ để bảo vệ đồn không
cho vc tấn công và không khai hỏa được chỉ chờ hai Đại Đội ĐPQ tiếp
viện. Chừng một giờ sau khi tiếp viện đến bắt tay nhau thì Đại Đội trong
đồn mới bung ra hợp đồng tìm đánh vc từng nhà một.
Thành
ra chúng nó chạy kéo ra các hầm mỏ than Nông sơn trốn tránh để bảo toàn
lực lượng. Nhưng bị các cánh chim đại bàng thanh toán gọn gàng. Mỏ than
Nông sơn không cần nổ mìn để lấy than nhờ bốn T 28 bắn phá cũng nhiều
than đá bể ra rồi cũng tiện việc khai thác thôi.
Trưa
12 giờ chúng tôi về đáp Đà nẵng, khi vào phòng hành quân chiến cuộc
thấy có mặt Tr/úy Trần Đại Charlie và Đại /úy Mỹ Peterson cố vấn cho
Th/Tá Trần Khắc Kính Phòng Biệt kích chuyên các phi vụ hành quân và thả
toán bên kia vỉ tuyến 17.
Sĩ
Cò liền bảo với tôi tao cá độ một chầu bún bò bà Nhàn với Quan hai Tàu
bay! Chắc chắn có phi vụ vượt tuyến đang chờ đợi chúng mình rồi đó. Tôi
trả lời liền nếu Sĩ Cò muốn chiều nay ra chơ ăn bún bò bà Nhàn thì Quan
Hai Tàu bay sẳn sàng chi cho như thường lệ, còn cá độ chi cho mất công.
Vì khi thấy Tr/úy Đại Charlie và Đại/úy Peterson là biết ngay chuyện gì
đang đợi chúng mình rồi? Vượt tuyến là chắc chắn 100/100 rồi đó nghen!
Khi
bàn xong việc phi vụ vượt tuyến ra đánh Cầu Giây Đèo Mụ Giạ. Tr/úy Trần
Đại Charlie và Đại/úy Peterson ra về. Chúng tôi lấy mấy tấm hình không
ảnh do phi cơ Mỹ chụp. Hai bên đầu cầu Đèo Mụ Giạ tụi vc làm hai lóc xi
măng hình vuôn vức chừng một trăm thước vuôn, chôn các cột sắc to tướng
để giử các giây cáp làm chiếc cầu đi qua ngang đèo cho an toàn.
Hình
ảnh 8 súng phòng không 37 ly bốn cây mổi bên bó cành lá xung quanh để
ngụy trang, và các phòng không 12 ly 7 để chống các toán biệt kích miền
Nam ra tấn công bất thần. Nhiều nhà chòi lá cho lính phòng thủ ở. KQ Mỹ
khi tới nơi bay vòng trên 10 ngàn bộ trước khi đánh phá, nên tụi vc có
đủ thì giờ chống trả tàn nhẩn với 8 khẩu phòng không 37 ly.
Chúng
tôi bàn tín chiến thuật triệt hạ cây giây vc đèo Mụ Gia như sau.
Tổng cộng 3
phi tuần 10 T 28. Hai phi tuần nặng mổi phi tuần 4 bốn phi cơ cùng
nhau bay thật thấp theo hai bờ Đông Tây của đèo vào đánh bất ngờ.
Và
một phi tuần nhẹ hai phi cơ bay yểm trợ khi có phi cơ nào phi công phải
nhảy dù ra hỏi phi cơ. Thêm hai phi cơ trực thăng H 19 bay thấp chừng
trăm bộ cách 10 dậm phía nam để cứu trợ khi cần.
Hai
phi tuần nặng, một phi tuần do Sĩ Cò và Huề Ghiền với hai phi tuần
viên. Phi tuần nặng thứ hai do Tím 1 và Minh Chè và Phiên Rách cùng một
phi tuần viên. Mổi phi tuần, hai Leader ráp hai trái 500 cân đầu bôm nổ
chậm và 4 trái 250 cân đầu bôm nổ liền khi đụng đất. Hai phi cơ phi tuần
viên ráp 4 trái 250 cân đầu nổ liền khi chạm đất và bốn bó bảy hỏa tiển
2,75 cho mổi bó để trừ những phòng không 12,7 của địch.
Phi
tuần nhẹ hai phi cơ do Hợi Voi và Le Trai ráp tám bó 7 trái hỏa tiển để
bảo vệ các phi công nếu có gì bất trắc nhảy dù khi phi cơ bị trúng đạn.
Chiều hôm trước ngày N cho Thọ Charlie ráp bôm đạn xong cho tất cả 10
phi cơ dự liệu như trên. Tối đó chúng tôi cả phi công về ngủ sớm để ngày
mai thức dậy lúc bốn giờ sáng lo cất cánh lúc 5 giờ sáng.
Sáng
ngày N chúng tôi lúc bốn 4 giờ 15 sáng đã có mặt tại phòng hành quân
chiến cuộc và buổi tiền thuyết trình cho phi vụ nói trên được được cặn
kẻ dặn dò cho nhau những chi tiết nhỏ do Tím 1. Lúc 4 giờ 30 chúng tôi
ra phi cơ kiểm soát tiền phi, quay máy và thông báo đài không lưu khí
tượng xin di chuyển phi vụ 007. Được chấp thuận ra cất cánh đúng 5 giờ
sáng.
Phi tuần Hơi Voi và hai trực thăng H19 cất cánh liền sau đó.
Trời
còn sương mù đóng trên rừng cây xanh và các ngọn núi đồi. Vừng dương
còn đang ngái ngủ đang lấp ló ở lòng biển rộng bao la tận cuối chân
trời xa xâm. Hai phi tuần nặng cất cánh xong rời tầng số đài không lưu
và liên lạc với đài rada trên núi Sơn Trà kiểm soát chiến thuật vùng I
Panama do chú tư Dupont chỉ huy.
Hai phi tuần nặng xuống
trăm bộ cách mặt đất di chuyển về hướng Bắc kẹp theo hai bên bờ cây cối
còn mờ sương muối của Đèo Mụ Giạ. và tuyệt đối im lặng không liên lạc
nhau bằng vô tuyến.
Đúng 15 phút sau nghe tiếng Sĩ Cò đếm trong vô tuyến 5...4…3…2…1. Tôp.
Phi
tuần Sĩ Cò và Huề ghiền kéo lên đánh bên phía Đông và phi tuần Tím 1
và và Phiên Rách đánh bên phía Tây của cây cầu giây Đèo Mụ Gia.
Sau
lần hai phi tuần đánh bôm nổ đầu tiên và hỏa tiển tám bó bảy trái mổi
bó, làm cỏ sạch đã thanh toán xong tám cây súng phòng không 37 ly, và
các căn nhà của các cán binh vc chắc còn đang mê giấc ngủ chưa thức đã
theo lên thiên đàng của ông Karl Max. Lần đánh bôm thứ nhì sao không
thấy bôm nổ vì các đầu bôm nổ chậm chui xuống sâu trong lòng đất dưới
hai lốc xi măng.
Mười
phút sau bốn tiếng nổ long trời lở đất của bốn quả bôm 500 cân đầu đạn
nổ chậm làm hai lốc xi măng tung bắn tứ hướng lên trời và cả nguyện cây
cầu giây Đèo Mụ Gia rớt ngay xuống lòng suối của đèo tan tành không còn
manh giáp. Tiếp theo phi tuần Hơi Voi thanh toán các phòng không 12,7
của địch còn lại
Tất
cả ba phi tuần đã trở về căn cứ Đà Nẵng an toàn. Chừng hai giờ liền sau
đó bên Th/tá Kính gởi hình không ảnh do phi cơ Mỹ chụp cây cầu Giây
Đẻo Mụ Giạ trong tình trạng hư hại hoàn toàn chỉ còn đống săt vụn ngổn
ngang dười lòng đèo sâu. Sau khi bị KQVN CH đánh bôm phá hủy tan tành.
Để
thân tặng các phi công nào còn hiện tiền trên cỏi đợi Ô Trọc nầy nhu
Hợi Voi, Phiên Rách, Minh Chè và ghi công ơn các phi công đã bay phi vụ
cuối cùng về Miền Miên Viễn trong vụ đánh bôm Cầu Giây Đèo Mụ Giạ, Sĩ Cò
và Huề Ghiền và tất cả các phi tuần viên sau khi di tản qua Mỹ phần đất
sống tạm dung nầy.
Trích trong “Hồi Ký Tình Người Phi Công Khu Trục” của Thiên Phong Nguyễn Hồng Tuyền.