Wednesday, October 12, 2016

Gunship Việt/Mỹ yễm trợ cuộc hành quân lui binh


Phải minh bạch TRẬN CHIẾN LAM SƠN 719 vì bị bóp méo từ mọi phía (tiếp theo)
Gunship Việt/Mỹ yễm trợ cuộc hành quân lui binh
(Nhờ có youtube, tài liệu, hình ảnh, tờ tường trình … nên bài viết nầy mới có “tính thuyết phục”, vì tôi rất thích viết THẬT, viết THẲNG, viết có SÁCH mách có CHỨNG. Thí dụ ai mà tin được trực thăng có thể thả trái Bom 15.000 pds? thì bạn đã thấy hình ảnh chứng liệu ở bài trước rồi)
TẠI SAO CUỘC RÚT LUI HỖN LOẠN CỦA LĐ1ĐN??? Thống Chế người Ðức Helmuth von Moltke đã nói: “Mọi kế hoạch hành quân trên giấy tờ đều trở thành vô dụng khi bắt đầu đụng trận với địch quân". Và “theo tâm lý, cuộc hành quân lui binh nếu bị đụng-độ thật khó mà hoàn thành nhất”
Với một nhúm Trực thăng võ trang Song Chùy của Phi-đội/213 chỉ có yểm trợ cho Dù thôi, bây giờ phải cán-đáng thêm công việc yểm trợ cuộc hành quân lui binh bay dưới sự đe doạ thường xuyên của Pháo binh BV bắn chụp xuống đuổi theo, tệ hại nhứt là pháo 152ly tối tân nhứt của LX vào thời đó, và Cối 120ly, khi chạm nổ văng ra vô số mảnh vụn, cũng là khắc-tinh đối với trực thăng bay thấp. Chúng tôi đặt trọng tâm cover về Khe Sanh càng nhanh càng tốt, đúng theo ý của quý vị tư-lệnh, để BV không kịp đuổi theo. Chúng tôi yểm trợ bắn xuyên phá trước mặt đoàn convoy từ 100 đến 150 thước vào những bụi Tre gai đáng nghi và bất chấp pháo binh BV rà đuổi theo sát nút. Tuy rằng, đoạn đường ngắn từ CCHL Alpha đến CCHL Bravo không xảy ra biến cố quan trọng nào, nhưng khoảng 5 cây số còn lại là một quãng đường dài như vô tận đối với sự nhận định chiến-tình của riêng tôi, vì thế nào tướng Võ Nguyên Giáp hoặc Phạm Xuân Ẩn cũng phát hiện và cho lệnh phục kích chận đường rút lui.
Các chiến xa của LĐ1/TK, khi về gần đến biên giới khoảng 9 cây số, quả thật đoàn thiết giáp lại bị phục kích lần nữa, lúc nầy chúng tôi cùng TTVT Cobra phối hợp yểm trợ cuộc lui binh. - Mỗi buổi sáng hợp hành quân, tôi thường gặp Ðại tá Cockerham Tư lệnh Lữ-đoàn 1 Không Kỵ. Chúng tôi thường ăn sáng tại Mess-Tents và thường gặp phi công thuộc Ðại đội C7/17/1 Air-Cacalry/Cobra để bàn [briefing] chuyện phân phối phi vụ yểm trợ hoả lực trong ngày.
Trên đường về, ba gunship chúng tôi đang đổ xăng và tái trang bị hỏa lực để tiếp tục công tác ngay. Vì bay cả ngày, đêm không ngủ được, tiếng đại bác yểm trợ cứ luân hồi tác xạ, nên tôi chỉ bay copilot ngồi bên trái vào vị trí chiếc Prep-2 hoặc Prep-3.
Trên đường bay đến tiếp nối yểm trợ hoả lực thay thế AH-1G Cobra air cover cho LÐ1ÐN - Lúc nầy, Ðại úy phi công Farrell thuộc Ðại-đội C7/17 Không Kỵ đang hùng dũng oanh kích quân BV. Chiếc trực thăng võ trang Cobra cùng với một viên phi công Warrant Officer gan dạ khác. Chiếc Cobra thứ nhì do hai viên phi công Lancaster và Jim Manthel điều khiển. Hai chiếc trực thăng võ trang Cobra đang lao vào vùng rừng núi Hạ Lào, luôn luôn trên cao tầm mắt của chúng tôi. Vì tôi thề rằng trong suốt cuộc hành quân sẽ chỉ bay cạ-càng trên ngọn cây và phóng ủi thẳng chào đón chiến xa địch với 24.000/viên phút minigun trước mũi 75 thước, áp đảo bắn phủ đầu hủy diệt xạ-thủ trên pháo tháp trước khi địch phản ứng (neutralization) và sau đó sẽ nện rockets sau. Với cao độ rà sát nầy, cũng hạn chế tầm hoạt động của phòng không địch không dễ dàng phát hiện chúng tôi, hay nếu phát hiện cũng bị triệt tiêu bởi hoả lực cũa 6 pháo tháp minigun cường tập trên đầu chúng trước khi phản ứng. Dù rằng trong trò chơi trận chiến nầy quân BV bị cấm không được dùng hỏa tiễn cầm tay tìm-nhiệt như SA7 nơi đây, nhưng thí dụ chúng có dùng thì cũng chi vô dụng với cao độ thật thấp nầy, hoả tiễn cầm tay cũng cần có cao độ và khoảng cách thì nó mới phát triển vận tốc có hiệu quả phóng nhanh vào ống thoát exhaust. Để đi đến kết luận, chỉ có lối bay “kinh-dị” nầy mới đem lại sự sống còn cho phi hành đoàn TTVT - Sau 45 ngày không có nhân viên phi hành TTVT nào bị hy sinh, theo tôi nghĩ: “cũng chỉ là hên xui vì đạn tránh người chớ người không thể tránh đạn!”
Phi công Hoa Kỳ cũng thừa hiểu nơi đây chỉ có 6 trung đoàn phòng không AAA, gần 900 súng cổ điển, nhỏ nhứt là 12,7ly đến 85ly, 100ly gọi là sơn-pháo, có nghĩa là loại chạm nổ, nhưng còn như phi cơ đi vào vùng Oscar Eight hay được gọi là Bộ Chỉ Huy tiền phương Đoàn 559 của tướng Vỏ-Bam NVA là tư-lệnh, cách đây 40 dậm về hướng đông nam, dưới chân núi Tam Bôi thì biết ngay vùng hoạt động của SAM enveloped zone như thế nào? Nơi đây không biết bao nhiêu phi cơ chiến thuật kể cả AC-130B cũng bị bắn hạ rải rác xung quanh ấy, dĩ nhiên theo điều lệ trò chơi ROE là vùng cấm bay. Và từ đây đi về hướng bắc trên hành lang đường mòn HCM, dưới các chân Đèo Ban Karai, Ban Ravan, và Mụ Giạ là vùng cấm phi cơ Mỹ bay qua và nếu lỡ bị ở dưới đất bắn lên cũng phải co giò phóng chạy, không được quyền trả đũa kể cả đường 7 từ Ban Ban đến biên giới Lào, và con Đèo Lập-Cập cũng không được đụng đến vì chỉ cần 1 viên đạn lửa đại bác 20ly thì kho đạn nầy sẽ tan tành xác pháo ngay.
Trên FAC, OV-10 có lần người Việt ngồi ghế sau phát hiện đoàn xe Molotova đang qua cây cầu nổi bằng lót đá tảng, (một sư đoàn đi qua chỉ cần một người một tảng đá thì thành chiếc cầu đá chìm-nổi ngay) bèn ra lệnh cho phi công quan sát xuống thấp xác định vị trí và gọi phi cơ chiến thuật đến oanh kích. Khi đoàn xe nghe thấy phi cơ quan sát bay đến, khôn hồn chạy xích lại gần nhau tắt máy đúng theo ROE. Phi công FAC Mỹ trên chiếc Bronco OV-10 lắc đầu không thi hành, thì quan sát viên Việt chỉ biết thở dài, âm thầm lắc đầu chớ biết nói gì đây! Sự thật đoàn quân xa BV chỉ có được quyền di chuyển ban đêm với đèn Dim-light theo đúng luật giang hồ ROE còn ban ngày thì núp dưới rừng cây mà ngủ, nhưng ngày đó là ban ngày, và được ngoại lệ là vì đoàn xe đang lỡ phải qua cầu nổi hay chìm thì O.K. Vì đây là điều lệ ROE trò chơi chiến tranh giữa KGB/CIA mà!
Vừa qua khỏi biên giới Lào/Việt không xa, Đại-úy Farrell đã nhìn thấy đoàn thiết giáp đang bị chận đứng tại một khúc đường cong về hướng Nam nhìn trên không giống hình chiếc móng ngựa. Bên trong khúc quanh là một khu rừng rậm rạp âm u trông giống miệng rắn Hổ đang hả to ma quái. Đoạn đầu của đoàn thiết giáp đang bị chận đánh dữ dội ở khúc cong phía đông, để lại phía sau gồm các chiến xa chỉ huy còn đang ở khúc cong phía tây bị rừng cây che khuất; Trong khi các chiến xa đi đầu còn đang lúng túng chưa khai hỏa được vì sợ bắn trúng chiến xa bạn ở khúc quanh bên kia, may mắn Chiến-đoàn trưởng Dù, trung tá Ngọc dùng Anh ngữ hướng dẫn các trực thăng võ trang Cobra vào trận. Từ trên không, Đại-úy Farrell nhìn thấy rõ một toán quân BV thuộc trung đoàn 36/308 ẩn nấp tại sườn đồi phía bắc đang dùng súng B-40 và B-41 thổi xả xuống đoàn xe. Chúng tôi vừa tới nhìn thấy những làn khói trắng từ đuôi đạn tuôn ra trúng vào một chiến xa và một thiết vận xa khác, xăng và đạn trong hai chiếc thiết giáp bạn bốc cháy dữ dội, pháo tháp của chiến xa M-41 không còn kiểm soát được quay qua quay lại như đầu Lân trong đám lửa khói và đạn nổ.
Tôi không khỏi ngạc nhiên thầm nhủ: “Trời! Với tầm mắt điên-tiết hiếu chiến của tôi hằng ngày, cảnh tượng hệt như trong phim chiến tranh thời thế chiến-2” Chiếc Cobra của phi công Lead Lancaster nhào xuống trước [Tổ chức Army Aviation, phi công chuyên nghiệp là Warrant Officer nhiều gạch Đen là nhiều giờ bay làm lead khi xung trận] Đại úy Farrell bay sát phía sau để yểm trợ theo đúng chiến thuật, bắn đại liên, phóng lựu và hỏa tiễn vào khu đồi dọc theo hướng từ nam lên bắc. Đột nhiên, ba vị trí phòng không 12 ly 7 của Cộng quân đồng loạt khai hỏa từ khu rừng cây phía dưới. Chúng tôi dễ dàng nhìn thấy tràng đạn lửa từ dưới đất bắn lên; Ðây là thế bắn mà Tam-trùng phóng viên nhà báo, Phạm Xuân Ẩn đã nói và thách thức sự hiểu biết của tôi trên [khi quá giang] chiếc C-119; Trong thế liên hoàn ba góc hỏa lực của tam giác cân mà lúc phi cơ xạ kích đang kéo đầu lên sau khi nhủi xuống xạ kích. (Thật là điều quái lạ nhưng đây là sự thật phản tình báo Mỹ (do toán phản chiến John F Kerry) đã lý-giải cho các xạ thủ phòng không BV bắn lên phi cơ, thì dụ như cầu Hàm Rồng, được một pháo đội 3 góc tam giác cân, yểm trợ liên hoàn. Khi phi cơ tiềm kích đâm đầu xuống góc nào, thì pháo thủ nơi đây nằm ẩn kín dưới công sự phòng thủ, còn hai góc kia tiếp tục bắn lên phi cơ. Còn góc nầy chờ phi cơ ngóc đầu lên là đứng dậy bắn theo xối-xả ngay. Có như vậy cuộc tranh tài càng lâu thì phi cơ có phần chắc sẽ bị bắn rơi; Thế là có khách hàng (costumer) mua dùm hàng tiêu dùng ế-ẩm lâu quá chưa ai mua, đối với WIB vũ khí sản xuất phải được tiêu dùng, cũng như CIA giúp BV chơi trò chơi “Cút-bắt” rẻ tiền, nhưng tăng sự cao ngạo cho BV để quyết tâm chiếm miền nam, trong chiến dịch Loky của Biệt hải, dùng PT Nasty bắt người dân ở ngoài bắc đem vào Cù lao Ré, Quảng Ngãi cho ăn uống vỗ béo cho mập rồi thả về. Dĩ nhiên trong cái thế giới ai ai cũng ốm teo mà có người xuất hiện mập mạp hồng hào thì bị Công an đưa vào cải tạo tư tưởng là chuyện rẻ tiền nhưng lại có ảnh hưởng về tâm lý. Và đây lời phàn nàn của đại tá xếp sòng SOG, Jack Singlaub: “We would spend our time feeding them well, fattening them up, give them very high-colories foods. So when they went back, they were healthier and certainly had more poundage, Hanoi easy identified them by physical healthy, and put them in the reeducation cam…
Trên không các toán Gián điệp Biệt kích cũng vậy, William Colby thả thì Russell Flynn Miller chỉ toạ độ để lính trinh sát BV vây bắt, vì đây là trò chơi chiến tranh, chỉ đơn giản là thế, vũ khí làm ra phải có nơi tiêu xài cho toàn cõi ba nước Đông Dương).
Xuyên qua cửa kính Plexiglas những lằn đạn lửa chỉ đỏ rực đuổi theo đường bay sát hai chiếc Cobra, gần đến nỗi tôi tưởng chừng chỉ với tay ra là có thể nắm được! Farrell vội liên lạc vô tuyến báo cho phi công Lancaster về ba họng súng phòng không nguy hiểm đang khạc lửa từ khu rừng cây phía dưới mà chúng tôi đang theo dõi và thấy rõ lằn đạn bay lên.
Hai chiếc Cobra vội bay tạt ra xa rồi dùng tất cả hỏa lực salvo vào các ổ phòng không. Sau ba vòng oanh kích, chỉ còn lại một ổ phòng không cạnh sườn đồi hoạt động, Trực thăng của Đại úy Farrell cũng đã bắn hết các hỏa tiễn mang theo nên thông báo cho chiếc Lead-Cobra dẫn đầu biết cần về Khe Sanh để tái vũ trang và bàn giao lại cho chúng tôi. Nhưng phi công Lead Lancaster cho biết anh cũng chỉ còn vài trái hỏa tiễn và sẽ nhào xuống lần nữa để tiêu diệt nốt ổ phòng không cuối cùng, Đại úy Farrell trên cương vị chỉ huy, cố thuyết phục Lancaster đừng làm như vậy vì oanh kích không có đồng đội bắn yểm trợ sẽ rất nguy hiểm, nhưng chiếc Lead trực thăng kia vẫn ngoan cố lao xuống mục tiêu.
Gần như cùng một lúc với những trái hỏa tiễn nổ tung tại vị trí địch, một loạt đạn phòng không bắn trúng vào chiếc Cobra, Lancaster thông báo bị trúng đạn vào cánh quạt sau đuôi rồi yêu cầu Đại-úy Farrell yểm trợ cho anh đáp emergency landing. Farrell vội hướng dẫn chiếc trực thăng liều lĩnh của Lancaster bay xa hơn về hướng Nam, nơi có một bãi cỏ tranh khá rậm. Phi công Lancaster vừa ráng bay theo vừa cố giữ cho phi cơ thăng bằng. Nhưng chiếc trực thăng vì cánh quạt đuôi đã bị hư hại nặng nên mất thăng bằng, run chuyển tăng dần high frequency dữ dội, bắt đầu đảo lộn rồi rơi xoáy tròn xuống đất trước mắt chúng tôi. Khi phi cơ tản thương Dusk stuff tới được nơi chiếc Cobra lâm nạn, họ tìm thấy xác hai viên phi công đã chết vì bị gãy cổ khi trực thăng rơi counter clockwise xuống đất.
Nhờ vào kinh nghiệm chứng kiến và địa hình trước mặt, nãy giờ chúng tôi bay vòng chờ khuất tầm quan sát của địch ở bên kia đồi trọc và trên đám rừng cây, trên đầu quân bạn. Tôi chưa chắc đã ngán họ (các chiến hửu đừng cười chúng tôi chicken-hawk), nhưng mục tiêu chính là làm cách nào cho đoàn quân xa được an toàn rút lẹ về Khe Sanh để khỏi bị các “Chốt-chận” cấp Tiểu đoàn hay tệ hại hơn là cấp trung đoàn, vì theo tin tù binh chúng có hai trung đoàn 29 và 812 của sư-đoàn 324B toan làm chốt chận và quyết tử với quân bạn có chiến xa yểm trợ.
T-54 đối với chúng tôi như là những người khổng lồ với đôi chân đất sét chậm chạp đáng thương hại, nhưng đối với quân bạn là một trở ngại chính; Khi phát hiện chiến xa địch, chúng tôi vào hợp đoàn tác chiến 75 thước bay phóng thẳng đến ngay chúng với đội hình nấc thang trái (left echelon) Chúng tôi sẽ dùng 6 pháo đài miniguns xử dụng 24.000 viên/phút áp đảo các đối thủ trước mũi phải chui rúc xuống pháo tháp chiến xa hay hầm hố nếu muốn sống, kế tiếp từng chiếc một lên cao độ để tiềm-kích trong khi sáu pháo tháp di động minigun bao phủ trận địa, tiếp tục bắn phủ đầu yểm trợ liên hoàn (Sự thật ngày nay nhờ Youtube, các bạn có cơ hội nhìn sự vận hành của Minigun và có thể hình-dung 6 bầu lửa di động với cao độ view of bird, hiệu quả kinh hoàng như thế nào, đã gây thiệt hại cho trung đoàn 64 thuộc sư đoàn Thép 320 tan-rả. Tàn quân phải phân tán bôn tập về hướng Đồi-31, bỏ lại trách nhiệm tùng thiết lẻ-loi cho T-54 khệnh khạng nằm yên dưới lùm Tre gai chịu trận, tàn quân chạy về hội nhập cùng trung đoàn 24B dưới chân đồi để chống lại với hai đại đội trinh sát/TĐ/8 Dù, cùng hai chi đoàn 17 và 11 chiến xa, trong khi các chiến xa bạn không bị trầy trụa lớp sắt nào vào trưa 23/2/1971 (Tôi nghĩ sẽ có bạn nào trong ba đơn vị nầy còn sống và nhứt là tác giả Bùi Đức Lạc, chứng nhân mục kích hành động anh hùng của Top-gun, Trung-úy Trần Lê Tiến ra tay bảo vệ quân bạn một cách hiệu quả?)
Bây giờ đội hình tác chiến của Phi đội 213 Song Chùy có nhiều thay đổi về mặt chiến thuật, hoàn toàn không còn ngụy hóa âm thanh như những lần yểm trợ cho Ðại đội trinh sát tiểu-đoàn/8 Dù; Ba chiếc sẽ bắt đầu khai hoả khi còn cách mục tiêu 15 giây bằng một trận mưa đạn cuồng sát trước mũi phi cơ 75 thước, dí đầu địch núp kín trong pháo tháp, nếu ngoan cố chống trả thì sẽ bị ngã gục trước khi thấy chúng tôi thoáng qua trên đầu chúng.
Dùng chiến thuật 90 độ ngược lại đoàn xe, đội hình tác chiến luân phiên yểm trợ che kín, 3 chiếc hình than bên trái [Left-Echelon] Trung úy Tiến Lead, tôi Prep-2 và Trung úy Lưu Prep-3; Chúng tôi dùng chiến thuật “độn rừng” núp sau sườn đồi móng ngựa. Khi vừa ló dạng khỏi sườn đồi, Lead Tiến ra lệnh đồng loạt tác xạ, nhưng không quên nhắn nhủ PHĐ kéo cao cổ áo Nomex để khỏi bị phỏng, kéo kiến helmet che mắt, và check lại belt safety, chicken-plate. Các xạ thủ chồm hẳn ra ngoài dí đầu súng 6 nòng quay tít, một bầu lửa đỏ trước mũi phun ra 4000 viên phút xuống rừng Tre gai, bụi rậm, bên cạnh lưng sườn đồi là các hầm hố quân BV đang phục kích theo như con mắt cú-vọ kinh nghiệm chiến trường của các xạ thủ mà tôi nhớ lại lời nói của Nã Phá Luân “Les sous officiers font l’armeé” [Các Hạ sỉ quan phi-hành nầy mới là kẻ quyết định chiến trường] 6 anh không những gan dạ đứng xổng lưng chiến đấu mà còn kinh nghiệm tác xạ, nên những cây minigun nổ đều với nhịp điệu khi nương khi mạnh, không ảnh hưởng over charge control boxes. Khi chúng tôi trên đầu quân BV 50 thước, thật là điều quái lạ không nghe một tiếng súng nào bắn trả? Khác hẳn mọi khi có tiếng lóc cóc, hoặc nổ như bắp rang của AK-47 mỗi lúc mỗi gần hơn, như khi tôi yểm trợ cho tiểu-đoàn-6 Dù ở sườn Tây Đồi-31, trưa ngày 23/2/1971.
Nhưng chả lẽ chúng chết hết!? Không phải vậy đâu đừng ham! Vì tiếng mưa bão của đạn đạo từ 6 cây minigun quá ghê gớm khiếp đảm nên họ đành tạm thời núp trước rồi tính sau; Quân BV nầy thuộc trung đoàn 812/324B có kinh nghiệm sau khi học tập kinh qua chiến trận trên đường 92 bắc Aluối, trung đoàn 64/320 sư đoàn thép bị thiệt hại trầm trọng như thế nào? vì mưa đạn minigun, tàn quân của trung đoàn 64 nầy phải chạy vế hướng bắc để hội nhập cùng trung đoàn 24B hầu chống lại với quân bạn dưới chân Đồi-31, và giờ đây họ thừa hiểu muốn chường mặt ra để đối chọi với chúng tôi thì đã bị gục ngã vài giây dưới cơn mưa đạn tàn sát trước mũi trực thăng và không có dịp mở mắt nhìn thấy sát-thủ vừa bay xẹt qua trên đầu chúng.
Dựa vào thế thượng phong nầy, Chiếc Lead của Tiến quẹo gắt qua Phải lấy chút cao độ quan sát và làm C&C cho đội hình xạ kích, Tôi quẹo gắt qua Trái lead 4 minigun bao vùng trên điểm phục kích bắn xối xả vào luôn chiến xa bạn vì quân BV vẫn còn ở trong đó và dùng súng cơ hữu bắn vào quân bạn. Cho đến lúc nầy trên cao độ 75 thước vòng tròn chúng tôi vẫn cảm thấy không một tiếng súng nào bắn lên? Thật là khó tin trong chiến trận tàn khốc nầy! Có một trường phái cho rằng, sở dĩ không có tiếng súng chống trả vì hai chiếc Cobra Mỹ đã hủy diệt mấy ổ phòng không 12,7 ly loại ra khỏi vòng chiến đấu, nhưng có một trường phái khác thì cho rằng, quân BV có lệnh “Cá Gầy thì bắn cá Béo thì chém-vè” vì cá mập có xạ thủ với đôi mắt Cú Vọ ráo-đảo nhìn từ 75 thước như sáu cái pháo tháp mưa xuống những nơi nào là mối đe doạ từ Lính BV, buộc chúng phải núp xuống hầm theo tự động phản xạ tự nhiên, chờ cơ hội sẽ bắn trả hay là bị hủy diệt? Cá mập luôn luôn đứng thế thượng phong, các xạ-thủ có khả năng chủ-động tiêu diệt trước những mầm móng có thể làm nguy hại trước khi địch thủ ra tay?
Tôi cho lệnh tất cả chiến xa kể cả bạn và địch nằm lẫn lộn phía trước đoàn quân xa đều phải tiêu diệt, Tiều đoàn 8/Dù tùng thiết cho lệnh như vậy; Chiếc Lead bắn hết rockets xuống làm trail cho chiếc 3; Tôi lấy cao độ và tiếp tục phá hủy các chiến xa còn lại, trong khi luôn luôn 6 khẩu minigun vẫn tiếp tục cover 3000 viên phút; Nhưng có lẽ vì quá mệt mỏi, nên những chiếc rockets của tôi bắn ra đều gởi thiên gởi địa hết chỉ dựa-dẫm nhờ vào sự kinh nghiệm của các xạ thủ gunship cường kích. Tôi bảo đảm đoàn convoy nên mau tiếp tục di chuyển với phần hoả lực còn lại của chúng tôi; Trong khi đó, đoàn thiết giáp của LĐI/TK đã củng cố được đội hình và đang bắn trả dữ dội để lui về biên giới.
Phi cơ phản lực được gọi tới để dội bom vào các vị trí phục kích của Cộng quân, nhưng không may một trái bom Napalm lại đánh lầm vào quân bạn khiến 12 người chết và gần 100 người khác bị thương! Tôi điên tiết, liền vặn qua UHF 233.7 “Stop held it Charlie… Mother fucker you pissed Goddamn wrong spot…” Tôi tiếp tục nổi nóng gọi thẳng …”Goddamn A-6 Intruder …Navy … the A-6 Navy Intruder stop your fucking bomb now… now …now” Thật tội nghiệp cho tiểu đoàn-8 Dù xui-xẻo, lúc vào cũng như lúc ra trên đường 9 nầy đều bị nạn làm trọng thương vị tiểu đoàn phó Dù chưa đụng trận mà …tiền hung hậu kiết gì đâu!
Chiếc A-6 Intruder vẫn còn rán chơi một pass nữa mới chịu ngừng rồi bay ra biển. Làm sao tôi không điên tiết cho được, cũng trục lộ nầy, cũng Tiểu đoàn-8 Dù nầy trong những ngày đầu, chiều 9/2/1971 Skyspot đã “cố tình thúc đít” quân bạn bằng Bôm Bi CBU-24, và bây giờ lại “Vô tình thả lạc” làm chết và bị thương một số cũng Dù và Thiết Giáp trong đó có Tiểu đoàn Phó TÐ-8, con người hùng lỗi lạc nầy chưa kịp nhập trận thì đã bị thương. Pentagon ngồi trong phòng lạnh thúc đít quân bạn bằng máy tính điện tử!
Hai đại đội Trinh Sát TÐ-8 Dù xuất sắc đã chiến đấu cùng chúng tôi như môi với răng. Tiểu đội mũi nhọn tiên phuông phải choàng panel Vàng-Cam nơi lưng kẹp vào nón sắt để chúng tôi cover từ 100 thước, trước các bụi Tre gai thường có hầm trú ẩn trên đường tiến sát (rất dễ phát hiện vì địch sơ ý không chịu phi tang phần đất đỏ tươi nằm cạnh hầm trú ẩn) thỉnh thoảng nơi bụi Tre lại có một tiếng nổ phụ làm kinh hoàng tiểu đội xung kích.
Lỗi thả bom lầm nầy do FAC Mỹ Việt thiếu phối hợp. Cuối cùng, địch quân cũng bị đẩy lui, nhưng có thêm 6 xe thiết giáp bị cháy. Đoàn xe tiếp tục dung rủi dưới hỏa lực còn lại của chúng tôi trong khi chờ Cobra Mỹ đến thay phiên.
 QUEENBEE-1
  (Còn tiếp)

1 comment:

  1. Đại Phát auto chuyên bán Đồ Nghề Dụng Cụ Nối Mi Lụa – giá rẻ hàng đầu Việt Nam
    --------------------------------
    Giá rẻ nhất – Cao cấp nhanh nhất – bền nhất – Liên hệ ngay:
    Web: Đồ Nghề Dụng Cụ Nối Mi Lụa Đồ Nghề Dụng Cụ Nối Mi Lụa
    (Xem tai day): Đồ Nghề Dụng Cụ Nối Mi Lụa Đồ Nghề Dụng Cụ Nối Mi Lụa
    (xem tai day): do nghe dung cu noi mi lua do nghe dung cu noi mi lua

    ReplyDelete