Wednesday, May 30, 2018

TAN NÁT TÌNH ÁI HỮU - KQ Phạm Đình Anh

KQ California khá lớn, nhưng HAHKQMTC đang nhỏ dần!
Ngày bầu cử một hội trưởng cho nhiệm kỳ 3 năm tới tưởng như hào hứng và đep đẽ.
Nhưng than ôi, sự xếp đặt của ban cố vấn cho Lê văn Sáu và chính anh đơn độc tranh cử để thắng là một tiểu xảo, làm KQMTC sẽ quay sang một ngõ tối!
Anh phải đắc cử một nhiệm kỳ nữa để làm gì?
Anh đã không có một ban chấp hành, không đủ ý thức nhận trách nhiệm với hội viên (dù họ là HV mới, đã đóng niên liễm từ 7 đến 10 tuần trước ngày bầu cử mà vẫn bị từ chối quyền bầu cử, trách nhiệm của ai?
Anh đã tự mình đứng ra làm MC để chọn cho bằng được chủ tọa đoàn theo ý anh.
Tại sao anh lại tiếp tục điều khiển phiên họp K Đ sau khi đã có chủ tọa đoàn?  
Mưu kế “em chả biết “ của tập đoàn Khuông-Ức-Ý chỉ giúp Lê văn Sáu gượng cười với 01 trang bản tin KQ tâm thư của hội trưởng, rồi vội vàng đóng cửa, sau khi nửa số cử tri ra khỏi phòng để phản đối màn độc diễn!!!  (vẫn có 18 phiếu trắng)
Tôi ngượng ngùng ngồi trên bàn Chủ toạ để xem họ làm trò gì?
Cần đa số 2 trên 3 thì chúng tìm 2 bù nhìn. Cần 3/ 5 thì chúng kéo bè 3 vào để có hơn số!
Anh Trần văn Ngọc, cựu hội trưởng HAHKQMTCA đã thẳng thắn gọi P Đ Khuông là ngụy quân tử, khẩu phật tâm xà.
·       P Đ Khuông đã dối trá và trớ trêu trong việc biện hộ cho Lê Văn Sáu làm Giám sát cho Cộng đồng Nam California, đó là một tổ chức Chính trị, trong khi Nội quy có ghi rõ Hội trường và thành viên ban chấp hành không được đảm nhận bất cứ chức vụ gì của bất cứ hội đoàn chính trị nào trong thời gian nắm giữ chức vụ trong ban chấp hành hội, ngoại trừ các đoàn thể tôn giáo, cựu quân nhân VNCH và ái hữu cộng đồng
·       Ái hữu cộng đồng là những hội đồng hương như đã ghi trong nội quy, cộng đồng Nam California là một tổ chức chính trị.
·       P Đ Khuông đã đánh lừa những chiến hữu KQ của anh.
·       P Đ Khuông lại dùng tiểu xảo để từ chối quyền đi bầu của những hội viên đã ghi danh và trả tiền niên liềm từ 7 tuần đến 10 tuần trước ngày bầu cử, viện cớ nội quy không rõ ràng, nếu anh muốn rõ ràng thì anh phải sửa lại nội quy cho rõ ràng chứ không thể hỏi hội viên hiện diện trong phiên họp được.
·       Trong khi đó bè phái cuả LVS không cần đóng NL cũng được phát thẻ đỏ đễ bầu  
·       Muốn tu chính nội quy phải có 1/3 tổng số hội viên đề nghịtrước khi tổ chức phiên họp K Đ.
Nhiệm kỳ của Lê Văn Sáu đã thật sự chấm dứt tháng 7/17, phiên họp K Đ 5/17 do Lê Văn Sáu tổ chức để sửa lại nội quy để anh có thể làm thêm hội trưởng một năm nữa là bất hợp lê vì không có 1/3 tổng số hội viên để nghị, do đó nhiệm kỳ của Lê Văn Sáu đã chấm dứt vào tháng 7/17. Việc Lê Văn Sáu còn tại chức đến năm nay và độc diễn là bất hợp lệ.
Tại sao cho đến bây giờ không thấy tuyên bố kết quả thắng cử vẻ vang của màn độc diễn này?    
P Đ Khuông vờ từ chối cái chức giám sát nhiệm kỳ tới, vì lý đó sức khỏe, song lại le lưỡi ra đành nhận
Ức cũng là một tay háo danh trong cộng đồng, khi cần đội mũ nồi của VBĐL thì Ức đội mũ màu nâu, khi muốn chứng tỏ mình cũng là KQ, theo sát chị Hạnh Nhơn thì Ức mặc áo xanh lơ có lâu gâu KQ trên áo.
Ức đã từng vi phạm nội quy cuả hội nhiều lần.
Ức vừa mới được mời lên bàn chủ tọa thì thao thao bất tuyệt công kích và vu khống một cựu hội trưởng, lẽ ra phải gìn giữ tư cách của một niên trường, một vị chủ toạ vô tư để điều hợp phiên KĐ.
Còn VÕ Ý thì bám sau bóng N/T Dupond Nguyễn Cầu mỗi khi muốn đưa tin lên bên KQ (quí anh Đ/tá Hoàng Thành NhãĐổ Minh Đức từ khoá 14 Võ Bị Đà lạt sang KQ học bay cùng khoá 61 SVSQVN, luôn giữ tư cách là Sĩ quan của VNCH).
Nhóm  Khuông-Ức-Ý này đang lũng đoạn HAHKQMTC, chúng nghĩ rằng các N/T KQVN đã vào các viện dưỡng lão?  
Chúng nhầm, họ vẫn giữ liêm sỉ, tình chiến hữu của cựu quân nhân VNCH, và thường thăm hỏi nhau mà không còn ham danh như bọn kỳ nhông trên, qua HAHKQMTC.
Võ Ý đề nghị gài tôi vào ban giám sát. Anh chị N Đ Hòa, ngoài 90, cựu KĐT KT, ngồi trên xe lăn mà vẫn quan tâm đến KQ, vẫn đến tham dự, hỏi tôi: sao anh không nhận làm giám sát cho chúng? 
Giám sát cái gì? Chúng lũng đoạn với trò đa số. trắng trợn vi phạm nội qui, con nói có về VN nhiều lần, nhưng không cộng tác với CS thì không sao? 
Chiều tối về nhà, thật buồn vì thấy HAHKQMTCA đã không còn tinh thần anh em, không muốn gọi ai và không trả lời điện thoại, nhưng một message: “em là Nguyễn gia Cần, em của anh Th/ta Nguyễn gia Tập BTL Khối Khu Trục, trước ở Phi đoàn 536. Em gọi hỏi thăm và muốn niên trưởng gọi lại em”. 
Tôi gọi lại anh Cần, tâm sự khá lâu, dĩ nhiên cả gia đình em rất buồn trong ngày anh Tập tuẫn tiết ! Em đi tù, và ở cùng trại với Úy, cũng là hoa tiêu KQ, Úy là một sĩ quan ngang tàng, lúc nào cũng giữ tư cách của Sĩ quan VNCH, dám đánh cai tù và đánh cả sĩ quan bạn tù, vì đói nên đã cúi nhặt lại mấy cọng rau rớt xuống đất mà Úy cho là hành động làm nhục tinh thần của Sĩ quan VNCH, Úy đã bị CS bắn chết.
Cần là hội viên của HAHKQMTC và biết tin P Đ Anh ở CA, chứ không ở Arizona.  
Em đã 70, vợ cũng lớn tuổi, nhưng vẫn đi làm và di học tối, vì tiền đi làm của các em được khá hơn tiền hưởng trợ cấp.
Tôi mong các em giữ gìn sức khỏe, hãy quên hình bóng người security trong phiên họp KĐ mà em bị ám ảnh là một ly tán tình thân hữu. Tôi hy vọng gặp vợ chồng anh Cần một ngày mai.
Mong rằng chiến sĩ KQ (các nghành nghề, không phân biệt cấp bậc) trên khắp thế giới cũng như quí chiến hữu các quân chủng bạn của VNCH sẽ tìm đựơc bạn hữu đúng tâm nguyện của mình.

KQ PHẠM ĐÌNH ANH
PS: ·       Thật hổ thẹn khi đọc 
·       The Worldwide Freedom news club nói tới ngày bầu cử hội trưởng HAHKQMTC:
“Hội ái hữu KQ chia năm xẻ bảy, bầu cử thì phe đảng bè phái gần giống như kiểu độc tài đảng trị Việt cộng”

Tuesday, May 22, 2018

Israel says it's first country to use F-35 stealth fighter jets in 'operational attack'

During the Paris Air Show, Lockheed Martin's F-35A fighter jets took to the skies, showing off their high-flying maneuvers as the company approaches a landmark $37 billion deal to sell the jets to 11 nations
JERUSALEM –  Israel Air Force Commander Maj. Gen. Amikam Norkin revealed on Tuesday that stealth fighter jets have been participating in Israel’s attacks against Iranian targets in Syria.
"The F-35 squadron has become an operational squadron. We are the first in the world to use the F-35 in operational activity, and the Adir planes are flying all over the Middle East," he said while presenting images of the F-35 over Beirut, Lebanon. “The Israeli Air Force has twice carried out strikes with the F-35, on two different fronts.”
He refused to say when and where the attacks took place.
On May 10, in the biggest confrontation between the two nations since the Yom Kippur War in the 1970s, Israel bombed Iranian military installations in Syria in response to rocket fire.
Israel Air Force Commander, Maj. Gen. Amikam Norkin, revealed on Tuesday that stealth fighter jets have been participating in Israel’s attacks against Iranian targets in Syria.  (REUTERS)
Israel is the first country, apart from the U.S., to acquire the F-35. In December 2016, it received its two planes, out of an order of 50, to be supplied by 2024.
The F-35 Joint Strike Fighter, known in Israel as "Adir," or mighty one, is produced in variants for land-based and sea-based operation by U.S.-based Lockheed Martin.  
The stealth fighters are operated by the air force’s Golden Eagle Squadron, based in the Nevatim Air Base in central Israel.
More than 20 air force commanders from around the world arrived in Israel to participate in the International Air Force Commanders Conference commemorating the IAF’s 70th anniversary, where they will discuss international cooperation and regional stability.
“This is an opportunity for us to open a window for many countries to see Israel, its views, its history, its aerial capabilities, its military capabilities, and the high quality of its people,” Norkin said. “These new relationships will assist us in establishing our strategic infrastructure. They will improve Israel's strategic standing and its ability to operate in a legitimate manner, even during a crisis.”
Among the countries participating in the convention are the United States, the United Kingdom, Germany, Canada, Greece, Poland, Italy, Cyprus, Austria, Bulgaria, Brazil, France, the Czech Republic, Romania, Croatia, the Netherlands, Finland, Belgium, Vietnam, and India.
ST

Thursday, May 17, 2018

Tâm Thư Hội Trưởng của Hội Ái Hữu Không Quân VNCH miền Trung-California.

   Kính thưa quý Niên Trưởng cùng Hội Viên HAHKQ-VNCHTC.
   Thiết tưởng cũng nên nhắc lại sinh hoạt nội bộ của Hội Ái Hữu Không Quân của chúng ta từ năm 2011 đến năm 2015, đã gây bao thương tổn kém vui, ngoài sự mong đợi của qúy Niên Trưởng và quý Hội Viên KQ. Ở vào thời điểm tại chức của Hội Trưởng Lê Văn Chóc, do bất đồng quan điểm nên 13 người thành viên trong Ban Chấp Hành bị tước quyền bầy tỏ lập trường. Sau đó Hội Trưởng Lê Văn Chóc được yêu cầu từ chức, dẫn đến ảnh hưởng tăm tiếng rộng rãi cho Hội KQ vào giai đoạn kể trên cho đến hiện tại. Khi Hội Trưởng Bùi Đẹp đương nhiệm, thì rất tiếc lại tại vị không được bao lâu!
  Trong cuộc bầu cử vào tháng Năm 2015, tôi được quý vị tín nhiệm đắc cử với số phiếu đáng kể, trao cho trọng trách điều hành hội KQ nhiệm kỳ ba năm từ 2015-2018. Sau đó không lâu tôi được đắc cử vào chức vụ Chủ Tịch Liên Hội Cựu Chiến Sĩ(CCS)-Nam Cali với 100% phiếu bầu. Tính đến 20/5/2018 sắp tới tôi sẽ mãn nhiệm kỳ ba năm của Hội Trưởng Không Quân.
   Thưa quý vị,
   Trong cương vị Hội Trưởng KQ nói riêng và Chủ Tịch Liên Hội CCS nói chung, tôi luôn chủ trương, cam kết và giữ vững quan điểm như sau:
   - Không hợp tác với Cộng Sản dưới mọi hình thức.
   - Thực thi đường hướng theo nội quy của HAHKQ đề ra.
   - Hoà hợp và đoàn kết tất cả Chiến Hữu Không Quân, thắt chặt tình đồng đội.
   - Lắng nghe tiếng nói của quý vị, và chấp hành trong xu hướng công minh.
   - Trung thực, mạch lạc với tinh thần hướng thượng, để góp phần xây dựng một cộng đồng tị nạn lành mạnh đúng ý nghĩa.

   Tôi đã thực hiện những công việc được liệt kê sau đây:
    1- Thành lập quỹ “Lá Lành Đùm Lá Rách” hầu giúp các anh em Thương Phế Binh KQ tại quê nhà, tạm thời qua được hoàn cảnh khốn đốn.
   2- Tham gia các cuộc biểu tình hoặc xuống đường chống Cộng Sản và tay sai, ngăn ngừa, nảy sinh mầm mống hoạt động quanh địa phương.
   3- Phối hợp chặt chẽ cùng Liên Hội Cựu Chiến Sĩ-Nam Cali tổ chức ngày Quốc Hận 30 tháng Tư và ngày Quân Lực 19 tháng Sáu hằng năm.
   4- Tiếp tay cùng Liên Hội CCS cổ động nhân sự khi Đại Hội Thương Phế Binh “Cám Ơn Anh” tổ chức tại miền Nam-California.
   5- Hỗ trợ những cuộc gây quỹ trong Cộng Đồng như:
     a/. Cây mùa Xuân do Dòng Chúa Cứu Thế, kêu gọi khuyên góp hằng năm cho TPB tại quê nhà, và những thiên tai khi xảy ra tại hải ngoại cũng như trong nước.
    b/.  Xây dựng Đền Đức Thánh Trần đặt tại đại lộ Bolsa.
    c/. Tiến trình đặt Tượng Quang Trung Đại Đế trên đường Euclid.
   6- Phối hợp cùng Liên Hội CCS thành lập Trung Tâm dữ liệu Quân Lực VNCH, đặt tại khuôn viên Tượng Đài Chiến Sĩ Việt-Mỹ, bao gồm danh sách tử sĩ Không Quân được thâu thập đa phần đầy đủ hơn so với các Quân Binh Chủng khác.
   7- Cùng Liên Hội CCS gây quỹ dự án xây dựng Tượng Đài Tưởng Niệm những vị anh hùng đã tuẫn tiết sau ngày 30 tháng Tư năm 1975 trong khuôn viên Tượng Đài Chiến Sĩ Việt-Mỹ.
   Ngoài ra, tôi đã được chính thức đề cử làm Trưởng Ban Giám Sát cùng sự phối hợp với Liên Hội cho cuộc bầu cử Cộng Đồng-Nam California vào tháng 6 năm 2018 sắp tới.
   Tất cả công việc đã thực hiện vừa kể trên của Ban Chấp Hành chúng tôi, đã lưu lại ý nghĩa lâu dài cho thế hệ thứ hai trưởng thành tại hải ngoại, không quên công ơn của những người đã hy sinh để chúng ta có ngày hôm nay.
   Nhân đây, tôi xin cảm tạ sâu xa đến tất cả quý Niên Trưởng cùng quý phu nhân, quý hội viên, quý vị cùng đồng hành suốt nhiệm kỳ 3 năm bên tôi trong Ban Chấp Hành. Đã giúp đỡ tôi về mọi mặt, để tôi hoàn thành sứ mệnh mà chính quý vị đã tin tưởng trao cho tôi, để chúng ta cùng xây dựng nền tảng của HAHKQ ngày một vững mạnh hơn.
   Với công việc chưa hoàn tất, và vì sự tín cẩn của quý vị đã dành cho chính cá nhân tôi trong vai trò Hội Trưởng suốt 3 năm vừa qua. Nay tôi chính thức thông báo cùng quý Niên Trưởng và Hội Viên, tôi sẽ ra tranh cử chức vụ Hội Trưởng KQ ở nhiệm kỳ lần thứ hai, trong ba năm kế tiếp kể từ 2018-2021. Với đường hướng và chủ trương được gói gọn, gửi đến quý vị qua phần đầu của tâm thư này như ở trên. Xin quý vị dành lá phiếu duy nhất của mỗi quý vị cho chính cá nhân Lê Văn Sáu, để tôi có thể tiếp tục đem khả năng lẫn tâm huyết phục vụ cho chi Hội KQ trong những ngày sắp tới.
   Mỗi lá phiếu của quý vị dành cho tôi sẽ là niềm tin tưởng, qua những công việc tôi đã thực hiện trong suốt nhiệm kỳ vừa qua, và để tôi được tiếp tục mang tiếng nói trung thực, hầu ngăn chận thành phần lũng đoạn, gây chia rẽ cho chi Hội KQ, như đã xảy ra trong quá khứ! Chắc chắn chúng ta không ai muốn dẫm lại vết bánh xe in lằn đau buồn đó.
   Tôi mong đón nhận được mọi chia sẻ suy nghiệm riêng, trong tinh thần xây dựng của tất cả quý vị theo số điện thoại, email hoặc gửi thư về địa chỉ như sau:
Lê Văn Sáu  Email:  saule968@yahoo.com 
Tel : (714) 640-0318
   Kính chúc quý Niên Trưởng và quý Hội Viên được nhiều sức khỏe và an lành.
            Nay kính thư,
    Hội Trưởng Lê Văn Sáu

Wednesday, May 16, 2018

Bóng Dáng Tân Hội Trưởng

Được biết, nhim kỳ ca Hi trưởng Hi AHKQ Trung Cali s chm dt vào ngày Không Lc 01 tháng 7 năm 2018. BCH Hi s đng ra t chc bu Tân hi trưởng và Ban Giám Sát nhim kỳ 2018-2021 vào lúc 12:30PM, Ch nht, ngày 20 tháng 5/2018 ti Thư Vin Vit Nam (góc Westminster & Euclid). 
Được biết, KQ Hi trưởng đương nhim Lê Văn Sáu và KQ cu Hi trưởng Lê Văn Chóc (nhim kỳ 2011-2014 (?) s ra ng c vào chc v Hi trưởng Hi AHKQTC nhim kỳ 2018-2021 ti đây. 
Đ được đ c ng c vào trách v Hi trưởng (hay Ban Giám Sát) và đ được quyn bu c, phi là mt quân nhân KQ và phi là Hi viên ca Hi AHKQ đa phương (theo Ni Quy). Mun thành hi viên KQ, KQ đó phi đóng niêm lim.
Theo thin ý, mt Hi trưởng được tín nhim s hi đ nhng tiêu chun sau:
  • Phi là hi viên (có đóng niên lim)
  • Gi vng lp trường quc gia dân tc
  • Có nhit tình vi KQ qua tính hòa ái, thông cm nhưng cương ngh,
  • Có kh năng điu hành Hi và giao tế vi các Hi bn
  • Có điu kin sinh hot (gia đình, thì gi, sc khe, kiến thc, tinh thn trách nhim...)
Cũng theo thin ý, trách nhim ca mt Hi trưởng bao gm:
- Lo sp và dn bàn ghế cho hi viên hi hp.
- Thay mt Hi tham d các sinh hot ca các Hi bn, tin túi b ra!
- Thăm viếng hi viên b bnh.
- L tang cho hi viên như phúng điếu ph c...
- Và biết bao chuyn bao đng khác...
Dù là mt hi là ái hu, nhưng Hi Ái Hu KQ được hình thành không nht thiết đ hi ng, tic tùng, picnic, ca hát và nhy múa!
Hi AHKQ được hình thành như là mt T m đ các cánh chim xa x bay v lúc xế chiu. Hi AHKQ cũng là nim hãnh din ca hi viên KQ qua nhng sinh hot mang tính truyn tha mt di sn nhân bn và hào hùng ca Không Quân VNCH cho thế h tiếp ni ti quê hương mi.
Qua đó, anh Hi trưởng & BCH Hôi luôn luôn nghĩ đến T Quc Không Gian (và danh d ca QLVNCH) ch không vì quyn li cá nhân hay phe nhóm ca mình,
Cho nên, cá nhân chúng tôi s bu cho ng viên Hi trưởng nào hi đ nhng điu phù hp vi quan nim nêu trên ca chúng tôi.
Chúng tôi hy vng quý huynh đ cùng chung suy nghĩ đ bu đúng c xng người đi din cho mình!

Westminster, 05/10/2018
KQ Võ Ý

Cơ Phi Kể Chuyện Ngày Xưa

Một Cựu Cơ Phi từ xứ Úc Đại Lợi kể về chuyện ngày xưa với chúng bạn:
-Năm 1970 tụi tôi đi tải thương ở Vùng Bốn rất lè phè, đi với Mẽo mà, chơi đúng theo luật quốc tế.
Trên tàu tản thương, Mẽo nó không cho gắn bất cứ loại súng nào, vì có mấy cái dấu hiệu Hồng Thập Tự dán vô.
2 bên hông
1 cái ở mũi
 Mẽo nó có cả phi cơ sơn màu trắng + chữ thập đỏ nữa. Bay chiếc này nhột thấy mẹ, nó trắng tinh, VC nhìn rõ nguyên con dù ngày hay đêm. Thằng Thiện nó được của Mẽo một cái helmet màu trắng, đi bay, bà  con dọa nó, coi chừng VC nó khẻ vô đầu mày đó nghe chưa ??
Tôi có cái helmet, Mẽo nó sơn nguyên cái mặt trời phía trước, xin của thằng Bob Knight bay Dust Off.
Chúng tôi chỉ đem theo băng ca, đồ nghề của Y Tá + đồ nghề của CP thôi. Vô hot LZ là thọt dái lên cổ. Phải kêu Gunship hộ tống
 Hồi đi chung với tụi Mỹ thì kêu Gunship Navy (Sea Wolfves) từ Đồng Tâm, Vĩnh Long, Châu Đốc, Rạch Giá, Cà Mau, Năm Căn lên hộ tống. Tụi Mỹ, mà đã gọi lên vùng, là nó nhả đạn cho mế luôn, áp đảo tinh thần địch, chứ không chỉ cover tàn tàn.
Khoảng thời gian đó SĐ4KQ cũng có gửi Pilot, Cơ Phi và Xạ Thủ đi học bay với Sea Wolfves ở các căn cứ trên. Khi đi như vậy thì được ăn free ở Mess Hall y như lính Mỹ.
Khi chuyển sang VNAF thì kêu Gunship của  phi đoàn lên hộ tống.
Tôi có lần ghé mấy ông Quận xin chiến lợi phẩm mới tịch thu được, một cây AK50 và một cây Carbine M2 cắt ngắn nòng, bỏ vào túi helmet đem đi bay thủ cẳng, sau phi vụ đem về bỏ vào tủ trong phòng HQ. Mấy ổng cũng thương vì thấy thằng em đi phi vụ nguy hiểm mà cóc có súng nên xin gì cho nấy, giá mà xin B40 chắc cũng cho luôn.
 Dân Cần Thơ các xếp không phát P38 cho HSQ như các vùng ngoài.
 Bay tản thương vùng IV,  trên phi cơ Red Cross không được gắn súng, nên vô Target cũng nhột lắm đó. VC nó bắn là ngồi gồng luôn.
 Nó chọi đá, thì mình lấy tay che đầu chạy
JV..(Australia)
Sau khi nghe chuyện thì có Lý Hoài Tống, không biết vì cơ duyên nào, mà đang phiêu bạt, làm tài xế Taxi ở Đài Loan. Thằng này là người Việt gốc Chợ Lớn, chắc có họ hàng gì với gia đình Tưởng Giới Thạch, hay ông Trần Thủy Biển, chớ xấu trai như nó làm sao mà "lấy chồng Đài Loan" như mấy cô gái miền Tây được. Nó gởi email phản bác:
Tại sao có những Cơ-phi lè phè như vậy.
Có lần cover cho Nhảy Dù, lướt qua thấy mười mấy tên ngồi, một đứa nằm mà không thấy một Dust-Off nào vô tải thương, Gunship tụi tôi đành phải vừa bắn phủ đầu Việt Cộng vừa tải thương binh Dù. Nghe tiếng trực thăng là súng cối chúng nổ lốc-bốc liền. Chiếc Guns của tôi đáp xuống trong khi Guns 2 cover, xịt rocket sát đến độ bụi, sình bay mù mịt. Thằng Dũng-chim rải Minigun không phải trên đầu tụi Vẹm mà rải trên đầu ngọn lúa như vãi phân Urê.
Vẹm pháo kích thật dữ, như có đề-lô nên một trái nổ là một trái sát đến gần, tụi này vẫn anh dũng nằm đó nghiến răng chờ đợi.
Cánh quạt quay phành phạch ù cả tai.
Thêm ba trái pháo rớt càng lúc càng gần. Ớn quá.
Tôi nhìn vô cánh rừng thấy không một tên nào dám dìu thương binh ra tàu, để tội nghiệp người hùng lính Dù của chúng ta vừa khè-khè cuống họng, một tay cầm bình nước biển một tay quơ quào trong không như bơi lội dưới sình lầy ruộng nước chậm chạp đi ra.
T/u Ngọc la trong nón bay kêu “Tống mày nhảy xuống, chạy bồng nó lên đi”.
Ông ơi còn cách cả chục thước, bộ ông không thấy sao. Nhưng tôi cũng nóng ruột không thể chần chờ được nữa. Bứt dây liên lạc, bật seatbelt, bay xuống ruộng, mà người nặng chịch vì đeo áo giáp phía trước ngực. Cũng may là miếng giáp phía sau dùng để kê ngồi (vì sợ nó bắn bể bi) chứ không thôi làm sao không bị chìm xuống sình?
...Anh ta bị thương nơi cần cổ không thở được. Tôi để hắn ngồi trên bình điện, đầu dựa vào vách thùng đạn. Ô, đôi mắt lạc thần, mũi khò khè trong từng hơi thở nặng. Tôi với Xạ thủ Phi hành líu quíu không biết làm sao đây.
Khi hai chiếc Guns chúng tôi về đến bãi đáp Tây Ninh thì hắn đã ngất xỉu.
Tay tôi cầm chai nước biển đã truyền cho anh tải thương Dù rồi, mà vẩn còn run. Run vì lạnh hay chứng kiến tử thần trước mặt.
Đó là Gunship chúng tôi. Biết bao nhiêu là chiến công oanh liệt, sống chết như vậy mà có ai biết cho, toàn là cha căng chú kiết ở mãi đâu đâu, được tưởng thưởng.
Trận Mùa Hè Đỏ Lửa cũng thế.
 Cover cho hai Dust-off vô Bình-Long.
Mới đến Đồi Gió là Dust-off 2 bị phòng không bắn cháy rồi. Tôi thấy xạ thủ (hay YTPH) phóng ra ngoài vì lửa quá nóng. C&C trên sáu bảy ngàn bộ kêu Gunship xuống bốc phi hành đoàn. Guns1 Dũng-chim xuống bốc, Guns 2 tui quạt Minigun như xịt thuốc rầy...
Và mẹ ơi, cái gì làm một cái ùm, tôi văng vô giữa lòng tàu. Máu nhuộm đỏ cả mắt kiếng nón bay. Bàn tay phải của tôi tê rần. Trong đống máu tôi còn thấy mất mẹ ngón tay giữa của mẹ rồi Má ơi. Mặt tôi cũng sưng chù vù lên. Một vết miểng cắt xén gò má đẹp trai của anh-hùng Gunship.
 Trận tải thương này bay Dust-off là Danh-con (5/69) cùng 2 hoa tiêu bị phỏng nặng cùng tôi về nằm chơi TSN, còn xạ thủ chiếc đó thì lên bàn thờ ngồi ngắm gà khoả thân và nhang khói.
Sau đó Danh-con và 2 hoa tiêu giải ngũ, còn tôi tiếp tục về phi đoàn đóng vai “người hùng bất đắc dĩ” cho trận Củ Chi 6 tháng sau đó.
Cú này nặng ghê lắm à nghen. Việt Cộng lần trước không lấy được cánh tay Minigun của tôi, lần này chúng nhất định lấy.
Đ/u Tấn mới hover trên địa đạo là chúng đòi lấy cánh tay phải để bóp cò Minigun của tôi liền. Một tràng súng nổ khiến tôi lại văng vô giữa lòng tàu. Tôi không còn thấy cánh tay của mình đâu nữa hết. Rồi thì tui phê đi, nghe đâu có tiếng kêu của ai đó vọng về bên tai.
Khi tỉnh dậy đã thấy mình nằm trong Tổng Y Viện Cộng Hòa vào sáng hôm sau, bên mình ngửi thấy mùi thơm phưng phức của Bà Tá nào đó, đang vừa mò chim tôi vừa hỏi có đái được không. Tôi lắc đầu. Bà Tá tay vẫn không rời nấng chim trong tay, miệng thì kêu y tá lại thông nòng cho tôi đái.  Mũi ngửi thấy mùi thơm phức và dưới sự mân mê của bàn tay đàn bà làm tôi tỉnh hoàn toàn, lòng ngây ngất dù bị thông nòng đau thấu trời xanh.
Tôi đưa mắt tìm cánh tay xem còn hay mất.
Ôh, ôh...Tạ Ơn Trời Đất, Nam-Mô A-Di Đà Phật, cánh tay tôi vẫn còn đây dưới lớp băng nhuộm đầy máu khô. Mấy ngón tay vẫn còn nhúc nhích được. Tôi cảm thấy hình như nước mắt nóng bỏng đang chảy dài dưới gò má....
(Để mai viết tiếp nghe. Tôi nhất định viết bài này đăng báo để khiếu nại tới BTL/SĐ3KQ  đã đì tôi sát ván, cho đến ngày đứt phim vẫn còn mang cánh gà, trong hồ sơ quân bạ cũng không hề có một cái huy chương làm thuốc, trong khi bạn bè khoá 5/69 thì đã lên Th/s này, Th/s Nhứt kia.)
Thiệt chưa từng thấy ai đi lính chiến đấu trong gần 6 năm trời mà không lên được một cấp như tôi, hỏi sao tôi không thành một người lính bất mãn!
 Cánh tay phải của tôi từ bàn tay lên đến vai ghi đầy vết chiến tích của người hùng mà nhất định không tàn phế.
Từ AK đến trung liên nồi hằn hộc cày lên thân xác đứa con của Mẹ. Việt Cộng muốn mang về làm chiến lợi phẩm rằng đã chặt được một thằng xạ thủ Minigun là bớt một thằng rải thuốc rầy trên đầu chúng nó, nhưng đã hoàn toàn thất bại!
Nằm TYV Cộng Hòa một tháng thì xuất viện, tôi mang cánh tay băng bột về lại Biên Hòa. Lúc này thấy nhiều khuôn mặt mới của khóa đàn em về bổ sung quân số như Ninh-con, Thanh-dễ-thương, Trường...vì Khoá 5/69 đã khuyết danh đi rất nhiều.
Danh-con đã giải ngũ; Lộc-râu tử trận; Điệu và Tiên chuẩn bị đi Mỹ học hoa tiêu A37 (cũng mừng cho tụi nó thoát kiếp dằn thùng), và tui sẽ ký xiệc-kuy rời phi đoàn về TSN.
Trong thời gian này vết thương tay hành hạ tôi làm cả người nhức buốt không thèm khát gì, kể cả gái. Hơn tháng trời nằm nhà rên rỉ, đến quá ngày tái khám mà cũng không nhớ để bị báo cáo đào ngũ!
 Chiến trường VN đến cuối năm 1973 đã trở nên khốc liệt. Tôi bị túm, mang cánh tay băng bột vô QC Tân Sơn Nhứt chờ đưa đi quân lao. Ở đây gặp thằng Thời 5/69 mình.
Thằng Thời hồi ở quân trường Biên Hoà thường bị nhốt hầm cá sấu; nó bay vận tải, tội sì-ke lại thêm tội gì đó nên mới bị bắt vô đây. Từ lúc vô quân trường thì nó đã vang danh du đãng rồi.
Lúc tôi vô nó đang là trưởng phòng, chuyên ăn hiếp đánh đập mấy đứa mới vào. Đứa nào có bao nhiêu tiền nó lấy hết, lột cả vòng vàng hay đồng hồ đeo trên tay trên cổ; Tôi là bạn cùng khoá bây giờ cùng hoàn cảnh tù đày, mà nó cũng nỡ lòng chơm mất một sợi dây chuyền.
Thật là mắc cở và tức giận có một kẻ như nó trong khoá mình.
Nó cướp tiền anh em rồi chuyền ra ngoài mua sì-ke vô phê, vừa phê vừa kêu em út đá thằng này hỏi tội thằng kia. Cũng may chỉ có tui là ngoại lệ. Tôi ngồi cú xụ ở một góc mà ngó đám chúng nó đang bị ma quỷ hành hạ. Sau đó nó bị giải đi quân lao trước tôi.
Bị nhốt ở QC/ TSN cả tháng chờ quân lao trống chỗ tôi mới bị đưa đi. Vô đến quân lao tôi có để ý kiếm thằng Thời mà không thấy, chắc nó bị nhốt riêng.
Quân lao nhốt hằng ngàn đào binh, sì-ke ma túy, hiếp dâm, cướp của giết người không phân biệt, co rút nằm bên nhau.
Sĩ quan cùng HSQ thì nằm tầng trên, Binh sĩ nằm tầng dưới và dưới đất. Sáng 8 giờ điểm danh xong thì không thằng nào được vô phòng ngoại trừ SQ; Binh Sĩ thì cắt đi tạp dịch; HSQ thì kiếm gốc cây nào ngồi đó mà ngủ gà ngủ gật, đến trưa lãnh cơm ăn xong mới cho phép HSQ vô phòng nghỉ ngơi. 5 giờ chiều ăn cơm, 6 giờ tập họp điểm danh phân phòng để nhét thêm đám cô hồn mới vô. .
Có một thằng QC không biết tội chi mà bị tống vào đây. Cả quân lao như lũ khát máu làm dàn chào thằng này, đấm đá từ ngoài cổng sắt vô tới phòng. Cho đến tối mà cũng không tha, thằng nằm trên nó thì đá, nằm dưới nó thì đạp, bên cạnh thì đấm...Nó bị hành hạ đến nỗi thằng trưởng phòng phải kêu tụi bây tha thứ nó để chút đức cho con cháu. Thằng trưởng phòng cuối cùng lôi nó lên tầng trên HSQ giữ dùm.
Thằng QC bị nhét nằm bên tôi, cả đêm chỉ nghe thấy nó thút thít khóc cho đến sáng.
Hai tuần sau chúng tôi bị đưa ra Tòa án Quân sự.
Tôi được xử tha bổng, vì lý do chiến thương, chứ dại gì đang lãnh lương, được ở nhà thì lại ngu gì mà đào ngũ.
Xử án xong tất cả bị đưa về lại quân lao. Thằng nào tội đào ngũ bị xử án thì bị nhốt riêng chờ đi Lao công Đào binh.
Còn tôi thì  nghe nói sẽ được chở về nằm phè cánh nhạn ở Trại Sống Mới TSN. Mới nghe tên trại tưởng đâu ngon, sau này mới biết là mình lầm.
(Mai tiếp nghe anh em, bà xã đang wé.he.he....tôi chạy đây!!!)
Buổi trưa hôm sau tôi đang ngủ bị rệp cắn ngứa bả vai, ngứa cả cánh tay còn băng bột mới giật mình thức giấc. Ngồi buồn loay hoay bắt rệp, lấy cái cây nhỏ khều trong lớp băng bột vì nó trốn tuốt ở trong, bắt được con nào nghiến răng bóp bẹp con nấy mà không quên chửi cha chúng, cái thằng nào đày tao vô đây để tận cùng khổ nhục. Bỗng bên ngoài nghe tụi nó la ầm lên: "Về đời! Về đời! KQ về đời, TQLC về đời, SĐ5...về đời!”
Chữ về đời nghe lạ hoắc. Thằng trưởng phòng đang ngủ cũng bật dậy la hùa theo: "Há.há...KQ về đời, về đời. Thằng nào về đời thu xếp đồ đạc lên văn phòng nghe."
Nó nhào đến bên tôi, xà xuống thật lẹ: "Ê, bạn KQ tôi ơi, về đời kìa. Còn cái gì ăn để lại cho em út đi!" Tôi một tay xếp đồ đạc sẵn bên chân, hất cái giỏ đồ ăn cho nó. Nghĩ tới thằng QC bên cạnh nó đang tạp dịch không có ở đó, tôi giật cái giỏ đồ ăn lại lấy cái lon sữa Guigoz đựng mắm ruốc xào sả nói để cho thằng QC, tội nghiệp nó không có ai thăm nuôi.
Thôi, chúc may mắn nghe. Thằng trưởng phòng bắt tay tôi từ giã. Tôi thảy cái túi vải đựng đồ cá nhân xuống sạp dưới, một tay lần bậc thang gỗ nhảy xuống đất, rời khỏi chambre chạy lên văn phòng.
Mỗi chiều thứ bảy các quân chủng lên lãnh tù tha bổng trả về, nên không khí quân lao có phần xôn xao nhộn nhịp. Những đứa đang tạp dịch nghe tin báo chạy rần rần về phòng thu xếp quần áo. Tôi đi đến văn phòng thì đã có một số được thả đang tập họp đứng đó, đứa nào đứa nấy mặt mày hớn hở, vừa hút thuốc vừa ba hoa chích choè đủ thứ chuyện. Tôi thấy xe GMC của TQLC, Nhảy Dù, ĐPQ, KQ, HQ đủ binh chủng đậu hàng dài bên hàng rào cổng sắt. Xong mọi thủ tục, tụi tôi tất cả 5 thằng KQ theo một Hạ sĩ già cầm danh sách ra xe. Chiếc Dodge 4 màu xanh lam như màu trời xanh đang chờ tôi trở về. Xe về đến TSN, trong lúc xuống xe chúng tôi hỏi có bị nhốt trong Trại Sống Mới không. Viên Hạ sĩ già lắc đầu nói cho mấy ông về nhà thứ hai lên trình diện, mỗi ngày điểm danh chờ đi đơn vị.
Chúng tôi vô văn phòng quản trị chờ lấy giấy phép, rồi mạnh thằng nào thằng nấy chạy ra cổng Phi-long.
Sàigòn đẹp lắm Sàigòn ơi Sàigòn ơi...
Những Ngày Cuối Cùng Đời Lính
***************************
Thứ hai tôi vô lấy giấy xuống bệnh viện tái khám cánh tay. Bệnh viện KQ/TSN hình như chỉ còn có một ông bác sĩ. Ổng là Thiếu tá, tên gì lâu quá rồi tôi không còn nhớ nữa, chỉ nhớ khuôn mặt y rất dễ ghét khi xem hồ sơ bệnh của tôi. Ổng hứ một tiếng thật lớn rồi nhìn vết thương bắp tay của tôi đã bị Vẹm lấy mất cái bắp, bây giờ chỉ còn lại một vết dài đỏ hỏn. Y nhìn tôi thù hằn y như là tôi mới giựt đào của chả, rồi gằn giọng trách móc tôi cố tình làm hư cánh tay. Tôi tức lắm nhưng không dám nói gì. Ổng ngồi đây an toàn quá, trong khi tôi thí mạng cùi trên chiến trường, bị VC bắn gần chết mấy lần!
Hắn nói với viên y tá bên cạnh cắt bột cho tôi, rồi cho đi TYV Cộng Hòa tập vật lý trị liệu 14 ngày trở lại tái khám, rồi thì trả về SĐ đi bay tiếp.
Tôi hỏi viên bác sĩ tại sao tôi không được ra Hội đồng Quân y để được duyệt xét vết thương này có được giải ngũ không. Hắn nói không cần, cánh tay trái của anh còn có thể bóp cò Minigun, về bóp tiếp đi!?!?
Mẹ họ, nói thúi không chịu được. Bóp cò điện Minigun thì nhẹ nhàng, nhưng khi load Rocket vô ống phóng thì một thằng còn có tay rưỡi như tôi sẽ làm sao?
Ui cha, cuộc đời cơ phi của tôi bắt đầu đen tối. Tôi chắc rằng sẽ bị đưa ra Đà Nẵng hay Pleiku gì đó. Đà Nẵng thì có anh của tôi ở Phi đạo 213, ổng nói mày ra đây thì sẽ lên chức Tr/s I liền, nhưng mà là Cố Tr/s I. Còn Pleiku có thằng em SQTĐ mới ra trường, đóng ở kho xăng đêm ngày nhìn mây mù mà khóc nhớ SG.
Mình ở gần Dốc Sỏi quen rồi, đi xa sẽ nhớ sẽ thương, rồi Sàigòn tôi để em lại cho ai?...
Tết 1974, anh em cũng biết, chiến trường VN đang bị CS tràn ngập. PĐ231 có thêm Sum và Ngọc-mát (bay gunship), sau này thì thằng Hải bay cho Ủy hội Quốc tế (máy bay sơn màu sọc cam), Khóa 5/69 mình có thêm 3 đứa nó tử trận. Cái Tết đó lệnh cấm trại 100%, ai vắng mặt 48 tiếng đồng hồ đều bị báo cáo đào ngũ. Tôi tức khí chơi luôn cả tuần lễ rồi lững thững đi vô quân lao lần thứ hai. Hết cứu!
Cũng còn chút may mắn là tòa án quân sự chỉ xử phạt tôi một năm tù treo.
Cú này về là bị tống vô Trại Sống Mới. Nghe nói những thành phần vô kỷ luật như chúng tôi tất cả sẽ cho giải ngũ hết, sau lại có tin nằm chờ đó mà ra Bộ binh.
Vô Trại SM thì y chang sân Bắc Tiến ở Biên Hoà khi xưa. Cũng cái sân cát trắng, trước mặt dãy barrack gồm 2 trung đội. Một trung đội sì-ke khoảng năm sáu chục đứa, một trung đội tụi này cũng bằng ấy quân số. Thằng nào mới vô thì 100 vòng chào sân, móc giò, hít đất, nhảy cóc...ôn lại bài học cũ quân trường cách đây 6 năm. Trung đội sì-ke thì phơi nắng Cơ bản thao diễn cho đến chiều ngoài hai bữa ăn. Tối tối sinh hoạt tại phòng, ca hát om xòm đến 9 giờ đêm điểm danh lần nữa rồi tan hàng đi ngủ.
Mỗi tuần đều có kêu đi đơn vị: Binh nhì Nguyễn văn A SĐ5KQ; Hạ sĩ Lồi Văn Trê SĐ1 KQ; Binh nhất Trần Văn Sáu SĐ18BB; Trung sĩ Lý Hoài Tống SĐ1KQ Đà Nẵng...nghe kêu tên như được một lần nữa về đời.
Tôi chạy lên nhận sự vụ lệnh thì...không phải, không phải, ông đào ngũ 2 lần...không phải, cái SVL này là của lần trước. Thế là tịt ngòi. Đào ngũ 2 lần là chờ ra Bộ binh ông ơi.
Ui, thì cuộc đời mình đã đen như mõm chó thì đành chịu. Anh hùng có sức chơi có sức chịu...
Nằm ở Trại SM gần hai tuần thì họ cho tôi biệt phái ra gác cổng bên ngoài. Mỗi sáng những nào là SVSQ bên Mỹ về nước, những khóa sinh mới mãn khóa chờ đi đơn vị...đều qua cổng gác của chúng tôi. Nằm biệt phái ở đây thì xuống ca được về nhà, nhưng nếu bị QC Quân Trấn bên ngoài bắt được thì sẽ vô ở luôn TSM không được biệt phái nữa. Đêm đó ca gác của tôi, khoảng 9 giờ tối thì thấy Tân-ngố với hàng hàng lớp lớp ở Đà Nẵng rút về TSN.
Qua ngày hôm sau đến Pleiku. Ông anh tui cũng vậy, chạy chân đất rượt chiếc C-130 cuối cùng mới về được SG với vợ con. Ôi thì sáng sớm hôm sau sao mà loạn. SVSQ bên Mỹ bị trả về nước, Đà Nẵng, Pleiku....rồi Phan Rang, Nha Trang chạy hết về đây. Câu lạc bộ muốn vô mua ly cà phê phải đợi cả tiếng.
Tôi gác cổng xét giấy tờ mệt nghỉ:
-Ê, ê, căn cước quân nhân của ông đâu xin cho tui xem...Đ/u xin xuất trình căn cước...Thiếu tá...ơh.ơh...thiếu tá Thành?
Xét phải Thiếu tá Phi Đoàn Phó của tôi làm tôi giật mình. Ông ta mặc bộ đồ vàng vừa ở Mỹ về. Ổng hỏi sao anh đứng gác ở đây, bộ Biên Hòa mất rồi hả?...
Ah, dạ không phải, em bị tội đào ngũ chờ đi Bộ binh, biệt phái ra đứng gác ở đây...
Tân Sơn Nhứt những ngày cuối cùng trong mắt tôi thật tội nghiệp, nó nháo nhác như đàn gà con lạc mẹ.
Tôi từ giã Không Quân ra SĐ25BB mà lòng chán ngán.
Sáu năm máu lửa, bị thương hai lần, máu nhuộm đầy màu áo quân chủng, bây giờ bị tống ra ngoài như một thằng bệ rạc, với cấp bậc y chang như hồi mới vào lính!
Rời khỏi Hốc Môn BTL/ SĐ25, tôi cầm sự vụ lệnh thay vì xuống Trung Đoàn trình diện thì dông về nhà luôn. Vô tới đầu ngõ, thấy má tôi đang ngồi ngoài hiên phụ giúp may đồ tang cho một gia đình người láng giềng có ông già mới mất đêm qua. Tôi tới gần liệng cái sac-marine hù bả một cái, làm bả giật mình. Má tôi ngạc nhiên nhìn thằng qúi tử hỏi sao nữa đó con?
Tôi nói Tây-Ninh mất rồi, còn đơn vị đâu mà trình diện...    
(Chấm hết!)