Friday, March 17, 2017

ĐIẾU VĂN *Được đọc trước linh cữu của niên trưởng Phùng văn Chiêu lúc 17h00 ngày 17 tháng 03 năm 2017 .

*Được đăng lại trên diễn đàn Không Quân / QLVNCH và Facebook với sự cho phép của tang quyến (cháu Phùng Dạ Thảo) .
 
ĐIẾU VĂN
 
Kính thưa quý tang quyến
Kính thưa quý điếu khách
Kính thưa Niên Trưởng Phùng văn Chiêu ;
   Chúng tôi, những đàn em thuộc liên khóa 72-73 hiện đang cư ngụ tại Orange County và các vùng phụ cận, hôm nay , tập họp nơi đây để tiễn đưa Niên Trưởng Phùng văn Chiêu, người vừa nhận được ơn thiên triệu.
   Sự ra đi của Niên Trưởng không phải là sự chấm đứt, mà chỉ là một sự thay đổi trong bàn tay quan phòng và yêu thương của Chúa.
   Còn nhớ, thuở sinh thời, với tấm chân tình bao dung và gần gủi của một người anh đáng kính, Niên Trưởng đã thường xuyên sinh hoạt cùng chúng tôi và đã mang đến cho các anh em chúng tôi sự lạc quan, thân ái cũng như sự hòa đồng trong tình thân quen và tương kính .
   Chúng tôi nhận thấy lúc nào Niên Trưởng cũng vui vẻ, ngay cả lúc đang lâm bệnh.
   Chúng tôi vẫn luôn nhớ, trước ngày ra đi Niên Trưởng vẫn an vui và nhắc nhở anh em chúng tôi hãy nguyện cầu cho Niên Trưởng sớm được lành bịnh, ngõ hầu còn tiếp tục sinh hoạt với anh em chúng tôi.
   Trong những ngày cuối cùng, dù Niên Trưởng đã hôn mê, chúng tôi vẫn cảm nhận được trong giấc điệp, lòng Niên Trưởng vẫn bình an, ung dung vui hát chờ đón lời gọi về. Một bài hát mà chắc chắn Niên Trưởng đã biết và vẫn đang hát lên từ tận đáy lòng , mãi đến những phút giây cuối cùng của cuộc sống  : "KHI CHÚA THƯƠNG GỌI TÔI VỀ, HỒN TÔI HÂN HOAN NHƯ TRONG MỘT GIẤC MƠ... "
   Thiển nghĩ đó là mặc khải từ thiên Chúa đã đến ở cùng niên trưởng ngay trong đời nầy, có đúng vậy không thưa Niên Trưởng trọng kính?
   Dù biết rằng mọi sự trên thế gian nầy đều do bàn tay của đấng tạo hóa xếp đặt, nhưng đứng trước sự ra đi của Niên Trưởng, trong tâm anh em chúng tôi vẫn không khỏi ngậm ngùi thương tiếc.
   Trong giờ phút chia ly này, bằng tất cả tấm lòng thành, chúng tôi đồng kính gởi đến Niên Trưởng thân kính của tất cả anh em chúng tôi, đôi lời vĩnh biệt  qua bốn câu sau đây:
Hồng ân Thiên triệu sử nhân hồi
Huynh đệ chi binh kim mạc thôi
Thiên quốc bình an quân thượng lộ
Ngã tương kính tiễn cử ly bôi.
Tạm dịch:
Hồng ân Chúa gọi người về đi
Huynh đệ chi binh giờ thiết chi
Nước trời bình yên người cất bước
Chúng tôi kính cạn chén chia ly
 
Chúng tôi trân trọng đồng kính tiễn đưa;
Trân trọng kính chào quý tang quyến cùng điếu khách._._,_.___

Sunday, March 12, 2017

Thông Báo


Để kỷ niệm 45 năm chiến thắng của Mùa Hè Đỏ Lửa 1972
Một buổi đại hội họp mặt của liên khoá KGA 1968 sẽ được tổ chức vào ngày 
July 3rd Năm 2017 tại Orange county lúc 6:30pm 
tại nhà hàng :
MAJESTY RESTAURANT
5015 West Edinger Ave. unit V
Santa Ana , California 92704
Tel:(714) 775-5161
Chương trình văn nghệ với ban nhạc Trung Nghĩa với MC kiêm ca sỹ Công-Thành và Lynn cùng ca sỹ Henry Chúc, CCR, và một số ca sỹ khác .
Vì chỗ ngồi có giới hạn, yêu cầu các chiến hữu và các thân hữu của liên khoá KGA 68
Ghi tên và mua vé trễ nhất là trước ngày 20 tháng 6 năm 2017. 
Chúng tôi sẽ không bán Vé tại cửa. 
Giá vé 50.00/người .
Liên lạc : KQ Bùi-Tường Cảnh
10650 El Soneto Ave
Fountain Valley, Ca 92708
Tel:( 714 ) 883-1330

Thursday, March 9, 2017

Phân Ưu Cố Đại Tá Phùng Văn Chiêu nguyên Không Đoàn Trưởng Không Đoàn Yểm Cứ Sư Đoàn 3 KQ Biên Hòa

Đại Tá Phùng Văn Chiêu
Anh Phùng Văn Chiêu, có tướng là con nhà võ hơn hết, từ dáng người, điệu bộ, và cách ăn nói. Anh người Nam, to lớn, đẹp trai, có giọng nói ồm ồm, nên khi anh đối đáp với các huấn luyện viên Pháp chẳng khác gì là dân Gaulois chính cống. Anh là con người mau mắn, hay tình nguyện làm những công việc thay cho cả lớp học.
Sau gần 20 năm cách biệt, bổng một hôm, tôi nhận được thiệp mời đám cưới của cháu anh Phùng Văn Chiêu tại Houston, nơi tôi đang cư trú, tôi hết sức ngỡ ngàng, tôi nửa tin nửa ngờ vì bấy lâu chúng tôi bặt tin. Nhưng tôi càng sửng sốt hơn nữa khi tôi gặp lại anh Chiêu tại tiệc cưới hôm đó. Hình dáng anh Chiêu thay đỗi hẵn, chỉ có giọng nói vẫn như xưa. Nét đẹp trai, trẻ trung xưa kia biến đâu mất, nay khuông mặt xương và nhiều nét nhăn ở cổ. Anh cho biết lúc đó anh đang bịnh và từ Pháp mới sang Mỹ để dự đám cưới này. Vì biết tôi đang ở Houston nên mới gửi thiệp mời. Trong dịp vui này, anh Chiêu đã trỗ tài với nhiều bản nhạc tình Pháp tặng cô dâu chú rể. Thế mới biết, tuy bề ngoài hình dáng thay đỗi nhưng tính tình vui nhộn của anh Chiêu vẫn như thuở xa xưa.
Nhân dịp vui, chúng tôi nhắc lại chuyện xưa, hồi năm 1954, khi Phi Đoàn 1 Quan Sát đóng tại sân bay thành nội Huế, chúng tôi và nhiều anh em phi hành khác cùng phục vụ nơi đây. Hồi đó, chúng tôi khoảng 15 người, đang còn trẻ, dưới 25 trên 20. Ngoài giờ công vụ ra, anh em thường hay lái xe chở em út đi tấm biển Thuận An hay đi thăm lăng tẩm đền đài. Hoặc có nhiều anh trồng cây si ở các tiệm tạp hóa có người đẹp, nhưng chẳng có anh nào thành công nên vợ nên chồng.. Riêng anh Chiêu ở bên trong Đồn quân sự Mang Cá, ngày ngày chỉ tà tà cuốc bộ ra cổng, thỉnh thoảng gặp anh em lái xe đi ngang qua, mời lên xe, anh Chiêu từ chối, lấy lý do đi tản bộ cho khỏe người. Thật vậy, anh bách bộ có vẻ thảnh thơi thong dong lắm, nhưng nếu ai để ý, sẽ thấy anh thường ghé một nơi, ở đó đã có người đẹp chờ sẵn. Anh Chiêu dấu diếm cũng phải, vì sợ các bạn phá đám, và hơn nữa sợ bị lộ tẩy vì trong 6 anh em, chỉ có anh Chiêu và tôi có gia đình mà thôi. Chỉ trong một thời gian ngắn chớp nhoáng kỷ lục, anh Chiêu đã để khổ, để lụy, để sầu và để… lại cho người con gái Huế, khóc hết nước mắt ngày tiển anh Chiêu rời cố đô, xuôi về Nam…
Và chính hôm nay, anh Chiêu nói với tôi, anh từ bỏ nước Pháp sang định cư tại Mỹ này cũng nhờ kết tinh của mối tình năm xưa ở Huế. Thật không ngờ con người đào hoa có khác. Mười năm sau, năm 1999, chúng tôi gặp lạo nhau cũng tại Houston này, nhân dịp anh đến dự Đêm Không Gian do anh em Không Quân ở đây tổ chức hằng năm vào tháng 11, trông anh Chiêu lúc nào khỏe mạnh hơn năm trước, hay nói cách khác, mười năm nay, anh Chiêu không già. Thế mới biết, bệnh tật àm cho thể xác tàn tạ.
Về đời binh nghiệp, có lẽ anh Chiêu là vị sĩ quan đặc trách về yểm cứ lâu nhứt, từ khi căn cứ Không Quân Biên Hòa còn là Căn Cứ 3 Trợ Lực cho đến sau này trở thành Không Doàn Yểm Cứ của Sư Đoàn 3 Không Quân. Hiện nay, anh Chiêu đang ở vùng Los Angeles, California.

Sunday, March 5, 2017

Cố Đại Tá Phùng Văn Chiêu Không Quân VNCH

(Cựu Đại Tá KQ Phùng văn Chiêu) 
Đã ra đi sáng nay lúc 04:15 ngày 5 tháng 3 năm 2017 tại Manor Care Heath Services Fountain Valley. California Hoa Kỳ
Xin các bạn lời cầu nguyện cho linh hồn Cố Đại Tá Phùng Văn Chiêu
Hân
 
Đại Tá Phùng Văn Chiêu
Anh Phùng Văn Chiêu, có tướng là con nhà võ hơn hết, từ dáng người, điệu bộ, và cách ăn nói. Anh người Nam, to lớn, đẹp trai, có giọng nói ồm ồm, nên khi anh đối đáp với các huấn luyện viên Pháp chẳng khác gì là dân Gaulois chính cống. Anh là con người mau mắn, hay tình nguyện làm những công việc thay cho cả lớp học.
Sau gần 20 năm cách biệt, bổng một hôm, tôi nhận được thiệp mời đám cưới của cháu anh Phùng Văn Chiêu tại Houston, nơi tôi đang cư trú, tôi hết sức ngỡ ngàng, tôi nửa tin nửa ngờ vì bấy lâu chúng tôi bặt tin. Nhưng tôi càng sửng sốt hơn nữa khi tôi gặp lại anh Chiêu tại tiệc cưới hôm đó. Hình dáng anh Chiêu thay đỗi hẵn, chỉ có giọng nói vẫn như xưa. Nét đẹp trai, trẻ trung xưa kia biến đâu mất, nay khuông mặt xương và nhiều nét nhăn ở cổ. Anh cho biết lúc đó anh đang bịnh và từ Pháp mới sang Mỹ để dự đám cưới này. Vì biết tôi đang ở Houston nên mới gửi thiệp mời. Trong dịp vui này, anh Chiêu đã trỗ tài với nhiều bản nhạc tình Pháp tặng cô dâu chú rể. Thế mới biết, tuy bề ngoài hình dáng thay đỗi nhưng tính tình vui nhộn của anh Chiêu vẫn như thuở xa xưa.
Nhân dịp vui, chúng tôi nhắc lại chuyện xưa, hồi năm 1954, khi Phi Đoàn 1 Quan Sát đóng tại sân bay thành nội Huế, chúng tôi và nhiều anh em phi hành khác cùng phục vụ nơi đây. Hồi đó, chúng tôi khoảng 15 người, đang còn trẻ, dưới 25 trên 20. Ngoài giờ công vụ ra, anh em thường hay lái xe chở em út đi tấm biển Thuận An hay đi thăm lăng tẩm đền đài. Hoặc có nhiều anh trồng cây si ở các tiệm tạp hóa có người đẹp, nhưng chẳng có anh nào thành công nên vợ nên chồng.. Riêng anh Chiêu ở bên trong Đồn quân sự Mang Cá, ngày ngày chỉ tà tà cuốc bộ ra cổng, thỉnh thoảng gặp anh em lái xe đi ngang qua, mời lên xe, anh Chiêu từ chối, lấy lý do đi tản bộ cho khỏe người. Thật vậy, anh bách bộ có vẻ thảnh thơi thong dong lắm, nhưng nếu ai để ý, sẽ thấy anh thường ghé một nơi, ở đó đã có người đẹp chờ sẵn. Anh Chiêu dấu diếm cũng phải, vì sợ các bạn phá đám, và hơn nữa sợ bị lộ tẩy vì trong 6 anh em, chỉ có anh Chiêu và tôi có gia đình mà thôi. Chỉ trong một thời gian ngắn chớp nhoáng kỷ lục, anh Chiêu đã để khổ, để lụy, để sầu và để…lại cho người con gái Huế, khóc hết nước mắt ngày tiển anh Chiêu rời cố đô, xuôi về Nam…
Và chính hôm nay, anh Chiêu nói với tôi, anh từ bỏ nước Pháp sang định cư tại Mỹ này cũng nhờ kết tinh của mối tình năm xưa ở Huế. Thật không ngờ con người đào hoa có khác. Mười năm sau, năm 1999, chúng tôi gặp lạo nhau cũng tại Houston này, nhân dịp anh đến dự Đêm Không Gian do anh em Không Quân ở đây tổ chức hằng năm vào tháng 11, trông anh Chiêu lúc nàu khỏe mạnh hơn năm trước, hay nói cách khác, mười năm nay, anh Chiêu không già. Thế mới biết, bệnh tật àm cho thể xác tàn tạ.
Về đời binh nghiệp, có lẽ anh Chiêu là vị sĩ quan đặc trách về yểm cứ lâu nhứt, từ khi căn cứ Không Quân Biên Hòa còn là Căn Cứ 3 Trợ Lực cho đến sau này trở thành Không Doàn Yểm Cứ của Sư Đoàn 3 Không Quân. Hiện nay, anh Chiêu đang ởvùng Los Angeles, California.